Một tù nhân thọ án tù 10 năm nhưng được thả sớm hơn 2 năm nhờ vào hạnh kiểm tốt và lòng từ tâm của viên giáo hóa đứng tuổi Germain vì ông này tin rằng con người có thể hoàn lương. Gino cũng thật tâm muốn vậy để vui hưởng hạnh phúc bên người vợ hiền đã từng chờ đợi mình suốt 10 năm trường. Nhưng phần số của Gino không được may mắn, cây muốn lặng mà gió chẳng đặng dừng, viên thanh tra Goitreau, người đã truy bắt, không tin vào thiện ý của Gino nên lúc nào cũng theo dõi rình rập để có dịp bắt lại. Rồi mây đen kéo đến, người vợ yêu quí của Gino qua đời trong một tai nạn do người khác gây ra, Gino quá nóng giận và một lần nửa vấp ngả. Lần này thật bi thảm vì đoạn đầu đài đang chờ đợi Gino. Mới xem qua thì tưởng chừng như phim nói về những kẻ xấu số có chạy trời cũng không khỏi nắng. Thật sự đây là một thông điệp của đạo diễn José Giovanni phản ứng lại với án tử hình, nên hay không nên chấm dứt một đời người và như trường hợp của Gino thì quả là quá khắc khe. Pháp luật của các quốc gia trên thế giới đã dùng án tử hình để làm gương và để loại bỏ hẳn những phần tử xấu xa ra khỏi xã hội. Thế rồi có một quan điểm cho rằng con người dù là nhân danh pháp luật vẫn không có quyền thay thế thượng đế để cất đi mạng sống một con người. Quan điểm này đã thuyết phục được một số quốc gia dẹp bỏ án tử hình. Nhưng rồi gần đây tội phạm lại xảy ra quá nhiều nên án tử hình phải được lập lại.