Thế rồi, vào năm 1934, có nữ diễn viên trẻ nọ bất ngờ cho ra một màn trình diễn vô cùng xuất thần, trong một vai diễn cực kỳ đáng ghét, cực kỳ khó ưa, và trên hết là cực kỳ ấn tượng. Cô diễn viên ấy tên là Bette Davis, và bộ phim cô đóng là “Of Human Bondage” (Những Ràng Buộc Của Con Người). Sau khi tác phẩm ra mắt, Bette trở thành ngôi sao chỉ sau một đêm, và màn trình diễn của cô đã thay đổi nghệ thuật diễn xuất mãi mãi về sau.
“Of Human Bondage” kể câu chuyện về Phillip, một anh chàng người Anh rụt rè, thiếu tự tin, lại còn đi khập khiễng do bị thọt chân. Cuộc đời của anh xem chừng chẳng có gì nổi bật: mất 4 năm học vẽ tại Pháp vẫn không thành tài, sau trở về quê nhà học ngành y thì càng không thấy có năng lực. Trong một lần đi ăn nhà hàng, Phillip chạm mặt một nữ bồi bàn vô cùng dạn dĩ, xấc xược, dường như chẳng sợ điều gì. Cô nàng là hiện thân của mọi tố chất Phillip mong muốn nhưng không thể có, bởi vậy, anh bị cô ta hấp dẫn không cưỡng lại nổi.
Phillip tìm mọi cách gây ấn tượng với nữ bồi bàn có tên Mildred này, tuy nhiên cô chỉ khinh khỉnh đùa cợt với tình cảm của anh mà không tỏ ra chút xíu cảm kích nào. Mỗi ngày khi lên lớp, Phillip không thể tập trung vào bài giảng, mà chỉ ngồi tưởng tượng ra hình bóng Mildred xung quanh mình. Đến một ngày, anh thu hết can đảm cầu hôn Mildred, nhưng cô nàng gạt phắt đi, tuyên bố sẽ cưới một doanh nhân trẻ nam tính, và cười nhạo sự thảm hại của Phillip.